“Mẹ ơi,
Mỗi sáng thức dậy, con luôn thấy mẹ cười. Nụ cười của mẹ sáng bừng lên cả một ngày của con. Con thích nhất là khi mẹ ôm con vào lòng, thơm má con và nói: “Mẹ yêu con lắm.” Lúc đó, con cảm thấy như mọi thứ đều bình yên và trọn vẹn.
Mẹ ơi, con có một điều rất thích, đó là được ngồi trong bếp và nhìn mẹ nấu ăn. Mùi thơm từ nồi cơm mẹ nấu làm con cảm thấy thật thích. Khi con làm rơi cái thìa, mẹ chỉ cười, nhẹ nhàng cúi xuống nhặt và lau sạch cho con. Con không hiểu sao mẹ lại luôn kiên nhẫn và nhẹ nhàng như vậy, nhưng con biết mẹ yêu con rất nhiều.
Khi con mệt mỏi hay khóc, mẹ luôn chạy thật nhanh đến bên con. Mẹ ôm con trong vòng tay ấm áp, hát cho con nghe những bài hát con chưa hiểu hết, nhưng giọng mẹ thật dịu dàng, làm con quên hết mọi buồn bã trong lòng.
Con còn nhỏ, chưa biết cách nói “Cảm ơn mẹ” giống như người lớn, nhưng con biết rằng mẹ là cả thế giới của con. Con yêu từng giây phút được nắm tay mẹ, đi qua những ngày mưa, những ngày nắng. Mẹ nói: “Cùng mẹ, con sẽ luôn ổn.” Với con, mẹ là ánh sáng trong thế giới nhỏ bé này.
Mẹ ơi, nhưng có những lúc con cảm thấy buồn. Con thấy mẹ chăm chú vào điện thoại mà không nhìn con như mọi khi. Con không hiểu tại sao mẹ lại không chơi với con nữa. Lúc ấy, con cảm thấy như mình không còn quan trọng nữa. Mẹ ơi, con chỉ muốn được ôm mẹ, được chơi với mẹ, và nghe mẹ nói con là người mẹ yêu nhất.
Khi mẹ bận rộn và đưa con đồ chơi hay điện thoại để con không làm phiền, con cảm thấy mình lạc lõng. Con chỉ muốn mẹ ở bên con, chứ không phải là những đồ chơi này. Con chỉ cần mẹ cười với con, nói chuyện với con, ôm con vào lòng. Đôi khi, con chỉ cần mẹ nhìn con, để con biết rằng dù mẹ có bận rộn thế nào, mẹ vẫn luôn yêu thương con.
Con yêu mẹ nhiều lắm, yêu từng cái nắm tay mẹ, yêu từng lúc mẹ thơm má con. Mẹ là người khiến con cảm thấy mình thật đặc biệt, thật hạnh phúc vì có mẹ trong cuộc đời này.
Con yêu mẹ!”
Những lời giản dị nhưng sâu sắc này gợi nhắc chúng ta về tầm quan trọng của sự hiện diện trong cuộc sống của trẻ.
Sự hiện diện của cha mẹ có ảnh hưởng sâu sắc đến sự phát triển cảm xúc và tâm lý của trẻ.
Nghiên cứu khoa học đã chỉ ra rằng trẻ em, đặc biệt là trong giai đoạn từ 0 đến 5 tuổi, rất nhạy cảm với tình yêu thương và sự chăm sóc của cha mẹ. Theo nghiên cứu từ ĐH Harvard, những khoảnh khắc gần gũi, những cái ôm ấm áp hay ánh mắt trìu mến của cha mẹ không chỉ mang lại cảm giác an toàn mà còn là nền tảng quan trọng giúp trẻ xây dựng sự tự tin và khả năng đối phó với căng thẳng trong cuộc sống. Sự hiện diện của cha mẹ giúp trẻ cảm nhận thế giới xung quanh một cách đầy đủ và trọn vẹn.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, việc cả cha mẹ và trẻ dành quá nhiều thời gian trên màn hình đã và đang tước đi những khoảnh khắc quý giá này. Theo Viện Nhi khoa Mỹ, trẻ em dưới 2 tuổi không nên tiếp xúc với màn hình, trong khi trẻ em từ 2 đến 5 tuổi chỉ nên giới hạn thời gian màn hình dưới 1 giờ mỗi ngày. Việc trẻ em dành quá nhiều thời gian với thiết bị điện tử không chỉ làm giảm đi cơ hội kết nối trực tiếp với cha mẹ mà còn ảnh hưởng đến sự phát triển não bộ, khiến trẻ dễ gặp phải vấn đề về giấc ngủ, hành vi và khả năng giao tiếp xã hội. Những nghiên cứu này nhấn mạnh rằng tình yêu thương, sự quan tâm và những giờ phút bên nhau là thứ mà không thiết bị nào có thể thay thế. Chỉ có sự hiện diện chân thành của mẹ mới giúp trẻ cảm thấy thật sự được yêu thương và bảo vệ.