Ngày xưa, có một người thợ gốm lành nghề. Một ngày nọ, ông cầm trên tay một cục đất sét mềm và nói:
– Ta sẽ nặn ngươi thành một chiếc bình đẹp đẽ.
Nhưng đất sét run rẩy:
– Xin đừng nhào nặn tôi! Điều đó làm tôi đau đớn.
Người thợ gốm mỉm cười:
– Nếu không nhào nặn, ngươi chỉ là một nắm bùn vô nghĩa. Để trở thành chiếc bình đẹp, ngươi phải trải qua uốn nắn, nhào trộn, rồi nung trong lửa đỏ.
Đất sét do dự, nhưng rồi nó tin vào người thợ gốm.
Ngày qua ngày, người thợ gốm kiên nhẫn tạo hình, sửa chữa từng chi tiết. Khi nung trong lửa, đất sét tưởng chừng không chịu nổi, nhưng sau cơn đau rát, nó cứng cáp và bền vững hơn bao giờ hết.
Cuối cùng, từ một cục đất vô định hình, nó trở thành một chiếc bình tuyệt đẹp, hữu ích và bền bỉ theo năm tháng.
BÀI HỌC DÀNH CHO CHA MẸ:
Cha mẹ là những người thợ gốm đầu tiên trong cuộc đời con cái. Giống như đất sét mềm, trẻ em cần sự dẫn dắt, yêu thương và định hướng từ môi trường xung quanh để phát triển. Những gì cha mẹ làm và nói trước mặt con sẽ ảnh hưởng sâu sắc đến tâm hồn và hành vi của con. Nếu cha mẹ luôn đối xử tốt, nói năng nhẹ nhàng, và tạo môi trường đầy tình yêu thương, trẻ sẽ học được cách đối xử nhân ái và tôn trọng người khác. Ngược lại, nếu cha mẹ hay chỉ trích, không tôn trọng nhau, trẻ sẽ tiếp thu những thói quen xấu đó và phát triển tâm lý tiêu cực.
Một điều quan trọng là cha mẹ cần nhớ rằng con cái học từ những gì chúng thấy và nghe. Chính vì vậy, cách hành xử của cha mẹ sẽ quyết định đến sự hình thành tính cách của con. Thay vì chỉ biết trách phạt, cha mẹ hãy động viên, khuyến khích con, khen ngợi khi con làm điều tốt. Đồng thời, cha mẹ cũng phải rèn luyện cho con khả năng tự lập, giúp đỡ người khác mà không mong đợi phần thưởng. Đừng nuông chiều con bằng những món quà, hãy dạy con sự kiên nhẫn và lòng nhân ái.
Hãy tạo ra một môi trường tích cực và khích lệ con phát triển toàn diện về nhân cách, trí tuệ và cảm xúc. Con cái cũng giống như tấm gương phản chiếu những gì chúng được học hỏi từ cha mẹ và môi trường xung quanh.