NẾU CÓ ĐỦ 7 NỖI SỢ NÀY, CHỨNG TỎ BẠN ĐANG YÊU CON RẤT NHIỀU
Một dự án tại châu Âu từng nghiên cứu cách nỗi sợ phát triển ở người trưởng thành. Nhưng rồi, họ buộc phải lập riêng một nhóm để phân tích thứ đặc biệt: nỗi sợ chỉ có ở những người đang yêu – cụ thể là, yêu trong vai trò làm cha mẹ.
Dưới đây là 8 nỗi sợ phổ biến nhất.
Sợ con ốm
Nỗi sợ đứng đầu. GS Tania Singer (Viện Max Planck, Đức) phát hiện: não bộ cha mẹ phản ứng trước cơn đau của con như thể chính họ đang chịu đau đớn. Sự đồng cảm ấy khiến ta chỉ muốn: “Giá như có thể ốm thay con.”
👉 Giải pháp: Bạn không thể xóa nỗi lo, nhưng có thể quản lý nó. Đừng cuống cuồng tra Go.o.gle hay Chat.G.P.T mỗi cơn ho, sốt. Thay vào đó: tin vào trực giác làm mẹ, học cách nhận diện dấu hiệu nguy hiểm, giữ bình tĩnh và tin vào chuyên gia và bác sĩ.
Sợ mình không đủ hoàn hảo
Bạn thấy mình lúc nào cũng “chưa đủ” – kiên nhẫn, kiến thức, yêu thương…
👉 Giải pháp: Không cần “hoàn hảo”, chỉ cần “hiện diện” thật tâm. Con bạn không cần một phụ huynh hoàn hảo – chỉ cần một người đủ tử tế, đủ kiên trì và không bỏ cuộc.
Sợ con bị bắt nạt, bị cô lập
Trẻ cần lớn lên trong 1 xã hội và đứa trẻ sẽ cần lớn lên theo cách riêng của trẻ.
👉 Giải pháp: Trao trẻ cơ hội để có 1 môi trường tốt, dạy trẻ kỹ năng giao tiếp xử lý tình huống bắt nạt. Đặc biệt, nuôi dưỡng trí tuệ cảm xúc. Học cách trò chuyện với con mỗi ngày – để con luôn biết: có một nơi an toàn để nói ra tất cả.
Sợ con không phát triển đúng chuẩn
Chậm nói, thấp cân, không lanh lẹ bằng bạn bè… còn nhiều thứ nữa bạn sẽ đặt mọi thứ lên bàn cân để cân đo. Nhưng, có 1 thứ quan trọng hơn, mà chúng ta hay quên cân đo. Đó là liệu con có đang vui vẻ, và hạnh phúc với bản thân.
👉 Giải pháp: Thay vì so sánh, hãy học hiểu nhịp phát triển riêng của con. Khoa học cho thấy: trẻ phát triển tốt nhất khi được cha mẹ quan sát, khuyến khích trẻ phát triển theo đúng nhịp của con và thế mạnh của con thay vì ép buộc phải giống ai.
Sợ một ngày con không cần mình nữa
Cái cảm giác con lớn lên, dần xa khỏi vòng tay. Đó là hiệu ứng “trống tổ”. Cảm giác này xuất hiện khi sự gắn bó của trẻ chuyển thành sự độc lập sau 12 tuổi. Thực ra, tình yêu không biến mất khi con lớn – nó chỉ thay đổi hình thức.
👉 Giải pháp: Chấp nhận vai trò mình chuyển dần từ “người dẫn đường” sang “người bạn đồng hành.”
Sợ con thất bại, thua kém bạn bè
Thực ra, thành công và thất bại như 2 mặt của đồng tiền. Trẻ cần nhận ra rằng có hiện diện của thành công, thì cũng có nơi cho thất bại. Đôi lúc, bài học thất bại có thể dạy con nhiều thứ hơn như như lòng kiên trì, sự khiêm tốn, khả năng tự đứng dậy sau vấp ngã, và biết cảm thông với người khác. Khi trẻ học được cách đối diện với thất bại một cách tích cực, đó cũng là lúc chúng xây dựng được nội lực vững chắc – thứ sẽ theo con suốt cả đời, chứ không chỉ trong một kỳ thi hay cuộc thi nào đó. Và điều quý giá nhất, là con sẽ học được rằng: con luôn được yêu thương, không phải vì con giỏi hơn ai, mà vì con là chính con.
👉 Giải pháp: Nghiên cứu của Carol Dweck cho thấy: trẻ học tốt hơn khi cha mẹ không chú trọng thành tích, mà khen vào nỗ lực và sự tiến bộ. Khi đứa trẻ nhìn thấy cả quy trình phát triển trong 1 hoạt động nào đó từ nổ lực, thất bại, học hỏi và thành công thì đứa trẻ đó không còn sợ hãi với thất bại.
Sợ con tổn thương tâm lý
Đây là nỗi sợ được quan tâm gần đây, vượt xa hơn nỗi sợ con bị tổn thương vật lý như té ngã. Điều này là do trẻ con ngày nay qúa thiếu hụt không gian vui chơi, thời gian kết nối và những mối quan hệ an toàn để học cách thể hiện cảm xúc.
👉 Giải pháp: Đừng vội sửa chữa cảm xúc tiêu cực của con. Hãy lắng nghe con với một trái tim rộng mở, thay vì chỉ phản ứng như người lớn. Khi con nói “Con buồn”, “Con sợ”, hay “Con ghét bạn ấy”, điều con cần không phải là lời giảng dạy – mà là cái ôm, sự hiện diện, và thông điệp rằng: “Con được phép cảm thấy như vậy.”
Sự an toàn cảm xúc không phải là điều to tát – nó bắt đầu từ những khoảnh khắc cha mẹ biết im lặng đúng lúc và yêu con đúng cách.